Anh mù đến rửa ở hồ Si-lô-ác và khi về thì nhìn thấy được.
Bài đọc 1; 1 Sm 16,1b.6-7.10-13a
Ông Đa-vít được xức dầu tấn phong làm vua Ít-ra-en.
Bài trích sách Sa-mu-en quyển thứ nhất.
1b Thời đó, Đức Chúa phán với ông Sa-mu-en: “Ngươi hãy lấy dầu đổ đầy sừng và lên đường. Ta sai ngươi đến gặp Gie-sê người Bê-lem, vì Ta đã thấy trong các con trai nó một người Ta muốn đặt làm vua.”
6 Khi ông Gie-sê và các con trai ông đến, ông Sa-mu-en thấy Ê-li-áp, ông nghĩ: “Đúng rồi! Người Đức Chúa xức dầu tấn phong đang ở trước mặt Đức Chúa đây!” 7 Nhưng Đức Chúa phán với ông Sa-mu-en: “Đừng xét theo hình dáng và vóc người cao lớn của nó, vì Ta đã gạt bỏ nó. Thiên Chúa không nhìn theo kiểu người phàm: người phàm chỉ thấy điều mắt thấy, còn Đức Chúa thì thấy tận đáy lòng.”
10 Ông Gie-sê cho bảy người con trai đi qua trước mặt ông Sa-mu-en, nhưng ông Sa-mu-en nói với ông Gie-sê: “Đức Chúa không chọn những người này.” 11 Rồi ông lại hỏi ông Gie-sê: “Các con ông có mặt đầy đủ chưa?” Ông Gie-sê trả lời: “Còn cháu út nữa, nó đang chăn chiên.” Ông Sa-mu-en liền nói với ông Gie-sê: “Xin ông cho người đi tìm nó về, chúng ta sẽ không nhập tiệc trước khi nó tới đây.” 12 Ông Gie-sê cho người đi đón cậu về. Cậu có mái tóc hung, đôi mắt đẹp và khuôn mặt xinh xắn. Đức Chúa phán với ông Sa-mu-en: “Đứng dậy, xức dầu tấn phong nó đi! Chính nó đó!” 13a Ông Sa-mu-en cầm lấy sừng dầu và xức cho cậu, ở giữa các anh của cậu. Thần khí Đức Chúa nhập vào Đa-vít từ ngày đó trở đi.
Đáp ca: Tv 22,1-3a.3b-4.5.6 (Đ. c.1)
Đ.Chúa là mục tử chăn dắt tôi, tôi chẳng thiếu thốn gì.
1Chúa là mục tử chăn dắt tôi, tôi chẳng thiếu thốn gì.2Trong đồng cỏ xanh tươi, Người cho tôi nằm nghỉ.
Người đưa tôi tới dòng nước trong lành3avà bổ sức cho tôi.
Đ.Chúa là mục tử chăn dắt tôi, tôi chẳng thiếu thốn gì.
3bNgười dẫn tôi trên đường ngay nẻo chính
vì danh dự của Người.4Lạy Chúa, dầu qua lũng âm u
con sợ gì nguy khốn, vì có Chúa ở cùng.
Côn trượng Ngài bảo vệ, con vững dạ an tâm.
Đ.Chúa là mục tử chăn dắt tôi, tôi chẳng thiếu thốn gì.
5Chúa dọn sẵn cho con bữa tiệc ngay trước mặt quân thù.
Đầu con, Chúa xức đượm dầu thơm,
ly rượu con đầy tràn chan chứa.
Đ.Chúa là mục tử chăn dắt tôi, tôi chẳng thiếu thốn gì.
6Lòng nhân hậu và tình thương Chúa
ấp ủ tôi suốt cả cuộc đời,
và tôi được ở đền Người
những ngày tháng, những năm dài triền miên.
Đ.Chúa là mục tử chăn dắt tôi, tôi chẳng thiếu thốn gì.
Bài đọc 2: Ep 5,8-14
Từ chốn tử vong, trỗi dậy đi nào! Đức Ki-tô sẽ chiếu sáng ngươi!
Bài trích thư của thánh Phao-lô tông đồ gửi tín hữu Ê-phê-xô.
8 Thưa anh em, xưa anh em là bóng tối, nhưng bây giờ, trong Chúa, anh em lại là ánh sáng. Vậy anh em hãy ăn ở như con cái ánh sáng; 9 mà ánh sáng đem lại tất cả những gì là lương thiện, công chính và chân thật. 10 Anh em hãy xem điều gì đẹp lòng Chúa. 11 Đừng cộng tác vào những việc vô ích của con cái bóng tối, phải vạch trần những việc ấy ra mới đúng. 12 Vì những việc chúng làm lén lút, thì nói đến đã là nhục rồi. 13 Nhưng tất cả những gì bị vạch trần, đều do ánh sáng làm lộ ra; 14 mà bất cứ điều gì lộ ra, thì trở nên ánh sáng. Bởi vậy, có lời chép rằng:
Tỉnh giấc đi, hỡi người còn đang ngủ!
Từ chốn tử vong, trỗi dậy đi nào!
Đức Ki-tô sẽ chiếu sáng ngươi!
Tin mừng: Ga 9,1-41
1 Khi ấy, ra khỏi Đền Thờ, Đức Giê-su nhìn thấy một người mù từ thuở mới sinh.
2 Các môn đệ hỏi Người: “Thưa Thầy, ai đã phạm tội khiến người này sinh ra đã bị mù, anh ta hay cha mẹ anh ta?”
3 Đức Giê-su trả lời: “Không phải anh ta, cũng chẳng phải cha mẹ anh ta đã phạm tội. Nhưng sở dĩ như thế là để thiên hạ nhìn thấy công trình của Thiên Chúa được tỏ hiện nơi anh.
4 Chúng ta phải thực hiện công trình của Đấng đã sai Thầy, khi trời còn sáng; đêm đến, không ai có thể làm việc được.
5 Bao lâu Thầy còn ở thế gian, Thầy là ánh sáng thế gian.”
6 Nói xong, Đức Giê-su nhổ nước miếng xuống đất, trộn thành bùn và xức vào mắt người mù, 7 rồi bảo anh ta: “Anh hãy đến hồ Si-lô-ác mà rửa” (Si-lô-ác có nghĩa là: người được sai phái). Vậy anh ta đến rửa ở hồ, và khi về thì nhìn thấy được.
8 Các người láng giềng và những kẻ trước kia thường thấy anh ta ăn xin mới nói: “Hắn không phải là người vẫn ngồi ăn xin đó sao?”
9 Có người nói: “Chính hắn đó!” Kẻ khác lại rằng: “Không phải đâu! Nhưng là một đứa nào giống hắn đó thôi!” Còn anh ta thì quả quyết: “Chính tôi đây!”
10 Người ta liền hỏi anh: “Vậy, làm sao mắt anh lại mở ra được như thế?”
11 Anh ta trả lời: “Người tên là Giê-su đã trộn một chút bùn, xức vào mắt tôi, rồi bảo: ‘Anh hãy đến hồ Si-lô-ác mà rửa.’ Tôi đã đi, đã rửa và tôi nhìn thấy.”
12 Họ lại hỏi anh: “Ông ấy ở đâu?” Anh ta đáp: “Tôi không biết.”
13 Họ dẫn kẻ trước đây bị mù đến với những người Pha-ri-sêu.
14 Nhưng ngày Đức Giê-su trộn chút bùn và làm cho mắt anh ta mở ra lại là ngày sa-bát.
15 Vậy, các người Pha-ri-sêu hỏi thêm một lần nữa làm sao anh nhìn thấy được. Anh trả lời: “Ông ấy lấy bùn thoa vào mắt tôi, tôi rửa và tôi nhìn thấy.”
16 Trong nhóm Pha-ri-sêu, người thì nói: “Ông ta không thể là người của Thiên Chúa được, vì không giữ ngày sa-bát”; kẻ thì bảo: “Một người tội lỗi sao có thể làm được những dấu lạ như vậy?” Thế là họ đâm ra chia rẽ.
17 Họ lại hỏi người mù: “Còn anh, anh nghĩ gì về người đã mở mắt cho anh?” Anh đáp: “Người là một vị ngôn sứ!”
18 Người Do-thái không tin là trước đây anh bị mù mà nay nhìn thấy được, nên đã gọi cha mẹ anh ta đến. 19 Họ hỏi: “Anh này có phải là con ông bà không? Ông bà nói là anh bị mù từ khi mới sinh, vậy sao bây giờ anh lại nhìn thấy được?”
20 Cha mẹ anh đáp: “Chúng tôi biết nó là con chúng tôi, nó bị mù từ khi mới sinh.
21 Còn bây giờ làm sao nó thấy được, chúng tôi không biết, hoặc có ai đã mở mắt cho nó, chúng tôi cũng chẳng hay. Xin các ông cứ hỏi nó; nó đã khôn lớn rồi, nó có thể tự khai được.”
22 Cha mẹ anh nói thế vì sợ người Do-thái. Thật vậy, người Do-thái đã đồng lòng trục xuất khỏi hội đường kẻ nào dám tuyên xưng Đức Giê-su là Đấng Ki-tô.
23 Vì thế, cha mẹ anh mới nói: “Nó đã khôn lớn rồi, xin các ông cứ hỏi nó.”
24 Một lần nữa, họ gọi người trước đây bị mù đến và bảo: “Anh hãy tôn vinh Thiên Chúa. Chúng ta đây, chúng ta biết ông ấy là người tội lỗi.”
25 Anh ta đáp: “Ông ấy có phải là người tội lỗi hay không, tôi không biết. Tôi chỉ biết một điều: trước đây tôi bị mù mà nay tôi nhìn thấy được!”
26 Họ mới nói với anh: “Ông ấy đã làm gì cho anh? Ông ấy đã mở mắt cho anh thế nào?”
27 Anh trả lời: “Tôi đã nói với các ông rồi mà các ông vẫn không chịu nghe. Tại sao các ông còn muốn nghe lại chuyện đó nữa? Hay các ông cũng muốn làm môn đệ ông ấy chăng?”
28 Họ liền mắng nhiếc anh: “Có mày mới là môn đệ của ông ấy; còn chúng ta, chúng ta là môn đệ của ông Mô-sê.
29 Chúng ta biết rằng Thiên Chúa đã nói với ông Mô-sê; nhưng chúng ta không biết ông Giê-su ấy bởi đâu mà đến.”
30 Anh đáp: “Kể cũng lạ thật! Các ông không biết ông ấy bởi đâu mà đến, thế mà ông ấy lại là người đã mở mắt tôi!
31 Chúng ta biết: Thiên Chúa không nhậm lời những kẻ tội lỗi; còn ai kính sợ Thiên Chúa và làm theo ý của Người, thì Người nhậm lời kẻ ấy.
32 Xưa nay chưa hề nghe nói có ai đã mở mắt cho người mù từ lúc mới sinh.
33 Nếu không phải là người bởi Thiên Chúa mà đến, thì ông ta đã chẳng làm được gì.”
34 Họ đối lại: “Mày sinh ra tội lỗi ngập đầu, thế mà mày lại muốn làm thầy chúng ta ư?” Rồi họ trục xuất anh.
35 Đức Giê-su nghe nói họ đã trục xuất anh. Khi gặp lại anh, Người hỏi: “Anh có tin vào Con Người không?”
36 Anh đáp: “Thưa Ngài, Đấng ấy là ai để tôi tin?”
37 Đức Giê-su trả lời: “Anh đã thấy Người. Chính Người đang nói với anh đây.”
38 Anh nói: “Thưa Ngài, tôi tin.” Rồi anh sấp mình xuống trước mặt Người.
39 Đức Giê-su nói: “Tôi đến thế gian này chính là để xét xử: cho người không xem thấy được thấy, và kẻ xem thấy lại nên đui mù!”
40 Những người Pha-ri-sêu đang ở đó với Đức Giê-su nghe vậy, liền lên tiếng: “Thế ra cả chúng tôi cũng đui mù hay sao?”
41 Đức Giê-su bảo họ: “Nếu các ông đui mù, thì các ông đã chẳng có tội. Nhưng giờ đây các ông nói rằng: ‘Chúng tôi thấy’, nên tội các ông vẫn còn!”
Suy niệm (TGM Giuse Nguyễn Năng)
Suy niệm: Mù lòa có ý nghĩa tượng trưng: tình trạng mê muội của những người sống trong tội và cố chấp. Sống trong tội là sống trong bóng tối sự chết. Người cố chấp dù mắt vẫn sáng nhưng không trông thấy vì bị những thành kiến, đam mê che lấp sự thật.
Muốn khỏi mù, trước hết phải nhận ra tình trạng tăm tối của mình, rồi phải có can đảm từ bỏ; nghĩa là phải đến với Ðức Giêsu bằng sự ăn năn và niềm tin, cụ thể qua bí tích giải tội.
Cầu nguyện: Lạy Chúa Giêsu, Chúa đã đến thế gian để đem ánh sáng cho chúng con. Xin cho chúng con được ánh sáng Chúa soi dẫn, để nhận ra tăm tối mù quáng của mình. Ðồng thời chúng con biết khiêm nhường, tin tưởng, cậy trông vào tình yêu nhân từ của Chúa. Ðể chúng con được ơn giải thoát. Amen.
Ghi nhớ: “Hắn đi rửa, rồi trở lại trông thấy rõ”.
Suy niệm (Lm. Carôlô Hồ Bạc Xái)
Sợi chỉ đỏ:
– Bài đọc Cựu Ước: Thiên Chúa soi sáng cho Ông Samuel chọn xức dầu phong vương cho Đavít.
– Bài Tin Mừng: Đức Giêsu chữa một người mù bẩm sinh.
– Bài đọc Tân Ước: “Xưa anh em đã từng là bóng tối, nhưng bây giờ, nhờ kết hợp với Chúa, anh em lại là ánh sáng. Vậy anh em hãy ăn ở như con cái ánh sáng”.
I. DẪN VÀO THÁNH LỄ
Mỗi sáng thức dậy, chúng ta mở mắt ra, chúng ta nhìn cuộc đời, nhìn những việc sẽ phải làm trong ngày, nhìn những người chung quanh… Nhưng có khi nào chúng ta nhìn tất cả những điều ấy bằng ánh sáng của Chúa không ? Nếu nhìn bằng ánh sáng của Chúa, chúng ta sẽ thấy mọi sự một cách rất tuyệt vời như anh mù được Đức Giêsu chữa sáng mắt trong bài Tin Mừng hôm nay.
Ước gì sau Thánh lễ này, mắt chúng ta cũng được mở ra để thấy mọi sự theo một cái nhìn mới.
II. GỢI Ý SÁM HỐI
– Nếu trong đời sống chúng ta có những điều gì còn mờ ám, hãy nhận diện chúng và nhìn chúng bằng cặp mắt của Chúa.
– Nếu ánh sáng lương tâm của chúng ta đã quá lu mờ, thì hãy xin Chúa chữa lành.
– Nếu chúng ta cố tình che đậy ánh sáng chân lý, thì hãy sám hối và xin Chúa thứ tha.
III. LỜI CHÚA
1. Bài đọc Cựu Ước: 1 Sm 16,1b.6-7.10-13
– Saul là vua đầu tiên của Israel. Nhưng vì Saul nhìn và giải quyết các vụ việc theo quan điểm chính trị và ý riêng hơn là ý Chúa nên Chúa bỏ ông. Chúa bảo Samuel đến nhà ông Giêsê để xức dầu phong một người khác làm vua.
– Giêsê có tất cả 8 con trai. Thoạt đầu Samuel đã muốn xức dầu cho Êliab một người cao lớn khỏe mạnh. Nhưng Chúa bảo “Không phải người phàm nhìn sao, Thiên Chúa cũng nhìn thế, bởi người phàm chỉ trông thấy điều lộ trước mắt, còn Yavê trông thấy điều ẩn đáy lòng” (c 7). Cuối cùng, theo sự soi sáng của Chúa, Samuel đã chọn xức dầu cho Đavít, đứa nhỏ nhất, đứa mà Giêsê coi thường nên ban đầu không đưa ra.
– Câu chuyện cho thấy ý nghĩa chính: cái nhìn của Thiên Chúa không giống cái nhìn của loài người, vì loài người quen nhìn vẻ bề ngoài, còn Thiên Chúa nhìn tận đáy lòng.
2. Đáp ca: Tv 22
Thánh vịnh này minh họa ý tưởng “Chúa là Ánh sáng” bằng hình ảnh “Chúa là mục tử”: Ngài dẫn dắt chúng ta như mục tử dẫn dắt đoàn chiên. Cho dù có khi Ngài dẫn ta qua những chỗ u tối, khô cằn, gập ghềnh… nhưng nơi đến cuối cùng là suối nước, bóng mát và đồng cỏ.
3. Bài đọc Tân Ước: Ga 9,1-41
Câu chuyện Đức Giêsu chữa một anh mù bẩm sinh. Một số chi tiết đáng lưu ý:
– Đức Giêsu đã làm tới 2 phép lạ: chữa cặp mắt thể xác cho anh này có cái nhìn loài người, và chữa cặp mắt đức tin cho anh này có cái nhìn Thiên Chúa. Cái nhìn thứ hai quan trọng hơn, chính do cái nhìn này mà anh đã quỳ xuống trước mặt Đức Giêsu (cử chỉ tôn thờ: “Người chỉ được tôn thờ một mình Thiên Chúa mà thôi”) và tuyên xưng “Lạy Chúa, con tin”; và Gioan viết bài từng thuật này cũng vì muốn trình bày cái nhìn đức tin ấy.
* Bài học: nhìn bằng cặp mắt thể xác là một điều quý, nhưng biết nhìn bằng cặp mắt đức tin mới quan trọng hơn.
– Cái nhìn đức tin của anh thanh niên này sáng từ từ: a/ Bước thứ nhất anh chỉ thấy Đức Giêsu là “một người” tên là Giêsu (c 11); bước thứ hai, anh thấy Ngài là “một vị ngôn sứ” (c 17b); bước cuối cùng, anh nhìn nhận và tuyên xưng “Lạy Chúa, con tin” (c 37).
4. Bài Thánh Thư: Ep 5,8-14
Thánh Phaolô giải thích thế nào là nhìn mọi sự theo ánh sáng đức tin:
– “Xưa anh em là bóng tối, nhưng bây giờ trong Chúa, anh em là ánh sáng” (c 8)
– “Mà ánh sáng đem lại tất cả những gì là lương thiện, công chính và chân thật” (c 9)
– “Anh em hãy nhìn xem điều gì đẹp lòng Chúa” (c 10).
Suy niệm (Lm Antôn Nguyễn Cao Siêu, SJ)
THẦY LÀ ÁNH SÁNG TRẦN GIAN
Bài Tin Mừng hôm nay vẫn nằm trong bối cảnh Lễ Lều
được người Do-thái cử hành ở Giêrusalem (x. Ga 7,2).
Đại lễ này nhắc nhớ thời gian họ sống trong sa mạc (Lv 23,42-43).
Mỗi ngày các tư tế đi rước nước ở hồ Si-lô-ác về rưới lên bàn thờ.
Buổi tối, Đền thờ bừng sáng bởi ánh đèn nơi tiền đình dành cho phụ nữ.
Chính trong khung cảnh vui tươi và rực rỡ này,
Đức Giêsu đã tuyên bố: Tôi là ánh sáng cho trần gian (Ga 8,12).
Khi mở mắt cho anh mù từ lúc lọt lòng,
Đức Giêsu cho ta thấy rõ Ngài quả là Ánh sáng thật (Ga 9,5).
Có một người đã đón nhận ánh sáng ấy, đó là anh mù bẩm sinh.
Trước tiên anh được sáng mắt, và từ từ sau đó, lòng anh cũng sáng.
Lần đầu tiên anh được nhìn thấy mọi sự, thấy mặt mẹ cha.
Lần đầu tiên anh bất ngờ được đưa ra khỏi bóng đêm của sự mù tối,
Anh được khỏi, dù không xin gì, chỉ cần vâng lời đi rửa mắt…
Có ai cảm được niềm hạnh phúc của anh bây giờ không?
Khi sáng mắt rồi, anh lại phải bước vào một hành trình khó khăn.
Người đã chữa mắt cho anh vào ngày sa-bát,
bị các chức sắc tôn giáo coi là đã phạm luật, coi là người tội lỗi.
Còn anh, một người kém cỏi vì tật nguyền, anh nghĩ sao về người đó?
Anh cứ phải trả lời nhiều lần cùng một câu hỏi,
“Làm sao mắt anh mở ra được?” (Ga 9,10.15.26),
Anh cứ phải kể đi kể lại câu chuyện kỳ diệu đã xảy ra cho mình.
Càng kể, anh càng thấy rõ hơn người đã chữa cho mình là ai.
Đó không phải là ông Giêsu nào đó mà anh không rõ ở đâu (Ga 9,11-12).
Khi có những người Pharisêu quả quyết:
“Ông ấy không phải là người của Thiên Chúa” (Ga 9,16),
thì anh dám khẳng định ngược lại: Người là một vị ngôn sứ (Ga 9,17).
Anh cứ dựa vào chuyện “trước đây anh bị mù mà nay thấy được”
để suy ra ông Giêsu chắc chắn là “người của Thiên Chúa” (Ga 9,33).
Khi anh bị tống ra ngoài, thì Đức Giêsu gặp lại anh (Ga 9,35).
Đây là lần đầu tiên anh nhìn thấy khuôn mặt người đã cứu mình.
Với thái độ tôn kính, anh sấp mình bái lạy.
Những nhà lãnh đạo Do-thái giáo khốn khổ với chuyện anh mù sáng mắt.
Vì không muốn tin chuyện ấy, nên họ cứ điều tra xem có thật không.
Ba lần điều tra, họ đều nghe kể về cùng một câu chuyện (Ga 9,13-34).
Thay vì mở lòng để nhìn thấy bàn tay Thiên Chúa đang hoạt động,
Họ khép lại trong việc kết án Đức Giêsu phạm ngày sa-bát.
Thay vì ra khỏi lối suy nghĩ cứng nhắc về việc giữ Luật Môsê,
họ cương quyết coi Đức Giêsu là người tội lỗi (Ga 9,24).
Họ đã đe dọa, nạt nộ, dùng vũ lực đối với anh được chữa lành.
Nhưng họ vẫn không trả lời được câu hỏi: “Làm sao một người tội lỗi
có thể mở mắt cho người mù bẩm sinh?” (Ga 9,16).
Mù con mắt của thân xác là điều chẳng ai mong muốn,
nhưng mù con mắt tinh thần lại là chuyện khác.
Có người mù mà không biết mình mù.
Khi bám chặt vào một thành kiến, khi bị chi phối bởi một đam mê,
người ta dễ hành động một cách mù quáng.
Tệ hơn cả là chuyện biết mình mù, nhưng lại không muốn sáng mắt,
Vì nếu mở mắt ra để nhận ra sự thật, thì mình phải thay đổi tận căn.
Nếu người Do-thái tin nhận Đức Giêsu là người của Thiên Chúa,
thì họ phải bỏ mọi quyền lợi và những xác tín sai lệch của mình.
Chúng ta cần xin Chúa mở con mắt tâm hồn,
để thấy được cái tốt, cái đẹp, cái thật, nơi mọi người, cả nơi kẻ thù.
Chúng ta cần được Chúa đưa ra khỏi sự bướng bỉnh và cố chấp,
để khiêm tốn lắng nghe và cúi mình trước sự thật đang vén mở.
Mùa Chay là thời gian đón nhận Đức Giêsu là Ánh sáng trần gian.
Để dễ đến với Ánh sáng, ta cần phải từ bỏ bóng tối (Ga 3,19-21).
CẦU NGUYỆN
Như thánh Phaolô trên đường về Đamát,
xin cho con trở nên mù lòa
vì ánh sáng chói chang của Chúa,
để nhờ biết mình mù lòa mà con được sáng mắt.
Xin cho con đừng sợ ánh sáng của Chúa,
Ánh sáng phá tan bóng tối trong con
và đòi buộc con phải hoán cải.
Xin cho con đừng cố chấp ở lại trong bóng tối
chỉ vì chút tự ái cỏn con.
Xin cho con khiêm tốn
để đón nhận những tia sáng nhỏ
mà Chúa vẫn gửi đến cho con mỗi ngày.
Cuối cùng, xin cho con hết lòng tìm kiếm Chân lý
để Chân lý cho con được tự do.
Suy niệm (Lm. Nguyễn Vinh Sơn, SCJ.)
Câu chuyện
Hiện nay trên thế giới có khoảng 13 triệu người mù hẳn. Họ bị mù hoặc là do bẩm sinh, hoặc do một tai nạn, hoặc do bệnh tật gây nên…
Một bé trai bị mù từ mới sinh. Nhờ một cuộc giải phẫu, em bắt đầu thấy được. Một hôm mẹ em đem em ra khỏi nhà, lần đầu tiên em thấy bầu trời mặt đất, em kêu lên với mẹ em: “Mẹ ơi, sao trước đây mẹ không kể cho con là trời đất đẹp đến thế này”.
Người mẹ òa lên khóc, đáp: “Con ạ, mẹ đã cố gắng kể cho con nghe, nhưng con không thể hiểu mẹ” (Arthur Tonne).
Không thể hiểu được vì em bị mù nên không thấy, cho nên không có cảm nghiệm được màu sắc và sự vật…. dù được nghe giải thích… Thật thế, thân phận người mù thật khốn khổ.
Suy niệm
Số phận anh mù trong Tin Mừng thánh Gioan như bao nhiêu người mù đều mang số phận đen: không những mắt anh không sáng để nhìn, và đến cho cả cuộc sống; một cuộc đời ăn xin, thân phận bần cùng nhất trong xã hội.
Hành trình một cuộc đời đầy đen tối của anh mù đã gặp được Đức Kitô, Đấng mang ánh sáng đến thế gian như Ngài đã tuyên bố: “Thầy là ánh sáng thế gian” (Ga 9,5). Ánh sáng cho những tâm hồn bất hạnh đen tối về thể lý, ánh sáng cho những tâm hồn đang đi trong đêm tối của đức tin. Anh mù được ánh sáng cứu độ chạm đến đôi mắt và anh đã được thấy. Ánh sáng cứu độ làm bừng sáng đức tin của anh.
Chính lúc được chữa lành đôi mắt, anh được chữa sáng về tâm linh, như Naaman – Tể tướng nước Syria được lành khỏi bệnh hủi, đã đặt hết niềm tin vào Thiên Chúa của Israel (x. 2V 5,15a), anh mù cũng đã thấy ánh sáng cứu độ cho cuộc đời anh và anh đã tuyên xưng niềm tin mình vào Đấng đã chữa mình. Vì thế, anh có dịp biểu lộ niềm tin, Chúa Giêsu đã hỏi: “Anh có tin vào Con Thiên Chúa không ?”. Anh ta trả lời: “Thưa Ngài, xin bảo cho tôi hay vị ấy là ai, để tôi tin vào Người”. Đức Giêsu nói: “Anh đang thấy vị ấy trước mắt; vị ấy đang nói chuyện với anh”. Anh ta liền nói: “Lạy Ngài, tôi tin” nói rồi anh phục xuống lạy Người” (Ga 9,35-38).
Anh được sáng mắt, được thấy và tin vào Đức Kitô được sinh ra trong ánh sáng cứu độ. Nhưng khi thấy mắt anh được lành, những con người đang sáng mắt lại lao vào sự mù tối của đức tin, lòng họ chai đá trước sự sáng mà Chúa Giêsu làm cho anh mù được thấy. Lòng họ đã chai lại thêm cứng trước Đấng Cứu Thế vì họ đưa vào lòng đạo đức giữa ngày Sabát, trong lúc Đức Kitô chữa lành anh mù trong ngày Sabát. Người ngoại, người tội lỗi, người đau yếu, đui mù tìm thấy ánh sáng đức tin vào “Con Người”, trong lúc đó, những kẻ “thấy” là kinh sư và biệt phái, kẻ tự cho mình đạo đức tuân giữ luật là những người Do Thái, luật sĩ, kinh sư lại trở nên mù tối, bị lóa mắt bởi những sự thật giả, “Vì thế họ ở trong tội lỗi của họ”.
Như anh mù được Chúa chữa lành, chúng ta cũng có nhu cầu được chữa lành mọi khiếm khuyết thể lý và tâm linh: những lo âu trần thế, những vất vả, lao đao. Chúng ta cũng có nhu cầu có con mắt đức tin để phân biệt tốt xấu và sống trong ánh sáng như anh mù khi được chữa lành kiên quyết đi trong niềm tin.
Ý lực sống
“Nguồn ánh sáng và ơn cứu độ của tôi chính là Chúa”
(Tv 26,1).
Nguồn: TGP Sài Gòn